Cường để cô ngồi xuống, cho dương vật chạy hết một lượt vào rồi nói:
– Rồi… cô tự nhúng đi… em chỉ bữa hổm đó…
– Nhưng… cô đang coi bài…
– … vừa nhúng vừa coi đi…
– … vậy… vậy sao làm được…
– Sao không được… em vừa bú anh… anh vừa làm bài đó thôi… anh còn làm được… không lẽ em làm cô giáo… có chút vậy làm không xong…
Cường nói một hồi, lại đổi kiểu xưng hô, cô và cậu ta cứ bị lộn riết lúc học bài. Phương nhận ra bạn trai, cô chào lại:
– Ơ… chào em!
Phương đưa mắt nhìn quanh rồi vén mái tóc dài, nói nhỏ:
– Anh… anh tìm em hả!?
Cường cũng nhỏ giọng lại, nhưng đứng gần cô nói chuyện với thái độ cung kính:
– Ừ… anh có chuyện này hỏi ý em… mấy bữa nay em không dạy anh… làm anh cũng chẳng học gì được… bị mấy thầy cô khác rầy quá trời…
– Vậy hả? Em cũng thấy lo lo… không ai chỉ bài anh… sao anh học đây. Chả hiểu sao, Huê cứ làm cho Cường có cảm giác,cái lồn kiểu như cậu đang là công tử cậu ấm ngày xưa, còn cô là con sen, con hầu, đang hầu hạ cho chủ vậy. Lúc cô ra mở cửa, chỉ đứng nép sau cánh cửa ló đầu ra ngoài, nhưng nhìn kỹ, khi nhìn xuyên qua đến chỗ tấm gương ở tủ quần áo, Cường thấy được nó phản chiếu nguyên cái dáng người cô đang đứng sau cánh cửa.