Hai cô còn lại cười rúc rích trêu chọc Huyền trong lúc nàng không chờ tôi nói thêm gì, tự động ngã người trần truồng ngửa ra trên sàn tàu đón chờ tôi. Ừ. Thế nhưng Thủy lại nhớ rằng,trâm anh vì mình mà gã mới thiếu thốn như thế, rõ ràng nàng nên có một phần trách nhiệm.
– Đừng có bắn lên người con là được…
Thủy hơi quay mặt đi nói khẽ, hai má ửng hồng e thẹn. Bây giờ đến chú chồng.